Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

CÁM ƠN ĐỜI VÌ EM ĐƯỢC YÊU ANH!

Cám ơn anh vì đã… yêu em

Viết tặng cho riêng anh - một người bạn lớn, một người yêu dễ thương, và... một

người ...đáng tin cậy, một người em luôn mong muốn là cha tốt của các con em sau này...( điều đó là ko thể  nhưng e vẫn ước mong vậy)
Anh à!

Mình yêu nhau như thế nào anh nhỉ? Có lẽ ko cần em phải nói ra. Bởi em cho rằng những gì anh đã làm cho em là điều tuyệt vời nhất mà em cảm nhân đc như bao ngươi phụ nữ đang được yêu khác. Nhưng trong lòng em lại luôn muốn nói cám ơn anh rất nhiều, rất nhiều anh ạ...


Em cám ơn anh đã là một người bạn của em trong những ngày xưa, ngày mà em bắt đầu đi tìm cho mình cuộc sống mới. Em biết, và anh cũng biết, giữa em và anh chưa bao giờ là một tình bạn bình thường như bao người khác. Một thứ tình yêu đẹp chỉ riêng em và anh cảm nhân được. Anh đã luôn mang đến cho em những niềm vui nho nhỏ, và là người xoa dịu những nỗi buồn sâu thẳm trong tâm hồn em...

Cám ơn anh vì đã yêu em. Anh đã cho em biết rằng trong biển người bao la này, em luôn quan trọng với một người, em có ý nghĩa trong cuộc sống của một ai kia...để em thấy mình không lạc lòng và trơ trọi. Dù mình ở xa nhau, nhưng anh mãi là ngọn lửa nhỏ sưởi ấm lòng em, ngay cả khi e đối chọi với với những cơn giông tố của biển trời lạnh giá , anh biết không?

Cám ơn anh vì đã chỉ bảo cho em rất nhiều điều... Để em có thể sống mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn trước sự khắc nghiệt của cuộc sống. Để em biết chấp nhận, đối diện và vượt qua mọi khó khăn. Dù ở bất cứ nơi nào em vẫn luôn có anh kề bên, điều đó cho em sự tự tin để bước về phía trước... bởi em biết lúc nào anh cũng dõi theo em...


Cám ơn tình yêu bao dung và rộng lượng của anh. Anh đã luôn bỏ qua cho mọi sai lầm nông nổi của em, luôn dang rộng vòng tay yêu thương đón em vào lòng. Đó chính là điều khiến em yêu anh hơn tất cả... Và cũng nhờ đó, em hiểu ra một điều rằng: Anh đã yêu em rất chân thành...

Em cám ơn cuộc sống đã cho em được gặp anh!. Cám ơn những thămg trầm trong tình yêu của chúng mình. Để em biết rằng em rất, rất yêu anh. Người ta thường nói: "Những ai luôn nghĩ về nhau và mong được gặp nhau thì sẽ có ngày gặp lại...". Có lẽ điều đó đúng, phải không anh? Bởi vì những khoảng thời gian ở đây - nơi em găp anh, chưa lúc nào em ngừng nghĩ về anh cả...Và giờ đây em phải xa nơi này, xa anh...



"Hạnh phúc là gì?" - Đó là câu hỏi không ít người trăn trở. Em cũng đã từng trăn trở về điều đó. Và rồi em đọc được ở đâu đó rằng: "Hạnh phúc chính là quá trình chúng ta đi tìm hạnh phúc". Cho đến hôm nay, khi gần 2 năm đã qua đi, em cũng đã trải nghiệm được điều đó.

Trên con đường đi tìm hạnh phúc, em gặp được anh, đó là điều có ỹ nghĩa hơn tất cả mọi điều. Gặp anh, và chính anh sẽ trả lời cho em câu hỏi ấy: "Hạnh phúc là được bình yên ở bên anh"... đơn giản thế thôi...

Yêu anh, Khoảng cách thời gian và không gian chẳng là gì cả, vì trong tim mình luôn luôn có nhau, đúng không anh? Ngày trước em vẫn thường tin vào câu nói: "Không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu". 

Nhưng đến bây giờ, em biết tình yêu của chúng mình có những khoảnh khắc vĩnh hằng, và bản thân nó cũng sẽ luôn khắc sâu trong tim anh và em theo năm tháng... Cái gì dễ có được thì sẽ dễ mất đi. Tình yêu chúng mình đã được thử thách quá nhiều. Vì thế nó là một đám lửa lớn mà không ngọn gió nào có thể thổi tắt được, anh à...




Cám ơn cuộc đời cho em một người!
Cám ơn một người cho em một lần biết yêu...

 - tạm biệt anh!-
Story love in memory

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét